Giấc Mơ Học Đường Đánh Thức Kỷ Niệm Xưa

Giấc Mơ Học Đường Đánh Thức Kỷ Niệm Xưa

🔮 Giải Mộngtheresa2025-06-08 23:00:10820A+A-

Trong căn phòng nhỏ êm đềm lúc nửa đêm, tôi chợt tỉnh giấc vì hình ảnh ngôi trường cũ hiện lên rõ ràng như vừa được khắc vào tâm trí. Chiếc đồng hồ điểm 3 giờ sáng, nhưng cảm giác bồi hồi từ giấc mơ vẫn khiến tôi thao thức. Đó là lần thứ ba trong tháng này, ký ức về dãy hành lang lớp 9A với những chậu hoa giấy tím nhạt lại ùa về nguyên vẹn đến lạ kỳ.

Giấc Mơ Học Đường Đánh Thức Kỷ Niệm Xưa

Hình ảnh đầu tiên trong mơ luôn là chiếc cổng trường màu xanh rêu đã phai. Tôi thấy mình đứng đó, tay nắm chặt quai cặp sách vải đã sờn màu, nghe tiếng chuông reo từ xa vang lên dồn dập. Mùi hoa sữa thoang thoảng hòa cùng tiếng cười giòn tan của đám bạn cùng lớp khiến lồng ngực như co thắt. Trong mơ, tôi bước từng bước chậm rãi trên lối đi lát gạch đỏ đã mòn vẹt, ngón tay lướt nhẹ qua những vết khắc tên học trò còn in hằn trên tường.

Bất chợt, hiện lên khoảnh khắc chúng tôi tranh nhau mực tím để vẽ lên bàn học. Hình ảnh cậu bạn thân Hùng với chiếc áo sơ mi trắng dính đầy vệt mực vẫn khiến tôi bật cười dù đã hai mươi năm trôi qua. Trong mơ, mọi thứ hiển hiện sống động đến mức tôi có thể ngửi thấy mùi phấn trắng từ tấm bảng đen nứt nẻ, cảm nhận rõ cái nóng bức của chiếc quạt trần kêu cót két mỗi giờ ra chơi.

Giấc mơ kéo dài đến tiết học cuối cùng. Tôi thấy cô giáo chủ nhiệm năm ấy đang cầm viên phấn vàng viết dòng chữ "Thi tốt nghiệp còn 30 ngày" bằng nét chữ nghiêng đặc trưng. Ánh mắt cô đượm buồn khi nhìn xuống dãy bàn đầu - nơi Linh, lớp trưởng lớp tôi, thường ngồi chép bài chăm chỉ. Linh đã mất vì tai nạn giao thông ngay trước kỳ thi năm đó, sự kiện khiến cả lớp như vỡ òa trong nỗi đau không lời nào diễn tả nổi.

Kỳ lạ thay, trong giấc mơ này, Linh lại xuất hiện với bộ đồng phục trắng tinh khôi, tay cầm quyển sổ ghi chép đầy những hình sticker cá tính. Cậu ấy quay sang tôi mỉm cười, đôi mắt sáng long lanh như chưa từng trải qua bi kịch nào. Chúng tôi cùng đứng dưới gốc cây bàng già trước sân trường, nơi từng khắc tên các thế hệ học sinh. Tiếng lá xào xạc trong gió đột nhiên biến thành những lời thì thầm kỳ bí: "Hãy giữ lấy những điều này cho những đứa trẻ sau".

Tỉnh giấc, tôi chợt nhận ra mình đang cầm chiếc hộp thiếc cũ kỹ đựng những lá thư tuổi học trò chưa kịp gửi. Có lẽ giấc mơ chính là lời nhắc nhở từ ký ức, rằng mỗi viên phấn rơi, mỗi vết xước trên bàn học, hay thậm chí những trò nghịch ngợm thuở ấu thơ đều xứng đáng được lưu giữ. Tôi quyết định sáng mai sẽ trở lại thăm ngôi trường cũ, biết đâu ở nơi góc tủ văn phòng cũ, những cuốn nhật ký lớp năm nào vẫn còn được cất giữ như kho báu thời gian.

Đôi khi, những giấc mơ tưởng chừng vô nghĩa lại ẩn chứa thông điệp sâu sắc. Chúng không chỉ là sự phản chiếu của quá khứ, mà còn là cầu nối giữa những thế hệ học trò. Có lẽ chiếc ghế đá tôi từng ngồi buổi chiều tan trường giờ đây đang che chở cho những ước mơ của lũ trẻ mới lớn, tiếp tục viết nên câu chuyện mới trên nền nhạc chuông trường vĩnh cửu.

Trong thế giới hiện đại nơi mọi thứ đều có thể số hóa, những giấc mơ về trường lớp vẫn giữ nguyên vẹn giá trị của ký ức tinh khiết. Chúng nhắc nhở ta rằng, dù công nghệ có thay đổi cách chúng ta học tập thế nào, thì tiếng cười trong sân trường rực nắng, hay cảm giác run run khi lần đầu đứng trước bục giảng, sẽ mãi là những mảnh ghép không thể thay thế trong bức tranh cuộc đời mỗi người.

Nhấn vào đây để SAO chép địa chỉ này Nội dung này được sắp xếp bởi Tử Vi Số, hãy chắc chắn để ghi địa chỉ khi chia sẻ!

 Copyright bntdumas.com Rights Reserved.Sitemaps