Giấc Mơ Trở Lại Trường Xưa Và Những Kỷ Niệm Khó Quên
Ánh nắng chiều tà xuyên qua khung cửa sổ lớp học cũ khi tôi chợt tỉnh giấc, tay còn đang nắm chặt viên phấn trắng. Giấc mơ kỳ lạ ấy đưa tôi trở lại dãy hành lang phủ đầy hoa phượng của ngôi trường cấp ba, nơi tiếng cười đùa của lũ bạn năm nào vẫn vang vọng như chưa từng tan biến.
Trong mơ, tôi thấy mình mặc bộ đồng phục đã bạc màu đứng trước bảng đen. Những đường kẻ sọc trắng trên nền xanh lá nhạt hiện lên rõ mồn một, xen lẫn mùi bụi phấn quen thuộc khiến mũi cay cay. Bàn tay vô thức vẽ nguệch ngoạc hình trái tim còn ướt mực tím - thứ mực học trò chúng tôi thường dùng để truyền tay những mảnh giấy nhỏ trong giờ Văn.
Bỗng có tiếng chuông réo từ phía cuối hành lang. Từng tốp học sinh ùa ra như bầy ong vỡ tổ, tiếng dép lê sột soạt trên nền gạch hoa đã tróc lớp men bóng. Tôi nhận ra Thảo - cô bạn cùng bàn năm ấy - đang cười khúc khích ôm tập vở chạy ngang qua. Chiếc nơ đỏ cột tóc của cô bay phần phật như cánh bướm, để lộ chiếc khuyên tai hình ngôi sao mà chúng tôi từng tranh cãi suốt buổi sinh hoạt lớp.
Khoảnh khắc ấy làm sống dậy ký ức về trận mưa rào tháng tư. Cả lớp co cụm trong phòng học, nghe tiếng mưa đập lộp độp trên mái tôn. Thảo lén lấy hộp sữa đậu nành còn nóng hổi từ cặp lồng ra chia đôi, mùi thơm ngọt lịm hòa với hơi nước bám trên kính cửa sổ. Chúng tôi đã bị cô giáo chủ nhiệm bắt gặp khi đang dùng thước kẻ đo độ nghiêng của dòng nước chảy qua rãnh thoát nước.
Giấc mơ chuyển cảnh đột ngột khi tôi bước vào thư viện tầng 3. Mùi giấy cũ nồng nặc xộc vào mũi, xen lẫn tiếng lật sách sột soạt từ góc bàn cuối. Từng chồng sách tham khảo dựng thành bức tường nhỏ, nơi nhóm chúng tôi thường trốn tiết thể dục để đọc truyện chưởng. Vết mực đỏ loang lổ trên trang 54 quyển "Hạt giống tâm hồn" vẫn còn đó, di tích từ lần Đức làm đổ lọ mực khi đang cố chép bài hộ tôi.
Bất chợt có bàn tay ai đó đặt nhẹ lên vai khiến tôi giật mình quay lại. Thầy Hiệu trưởng già đứng đó với nụ cười hiền từ, tay cầm chiếc đồng hồ quả quýt màu đồng đã xỉn. "Còn 5 phút nữa là hết giờ ra chơi" - giọng nói trầm ấm ấy vang lên y như hai mươi năm trước. Tôi định nói gì đó thì chuông reo vang dội, cả ngôi trường bỗng chốc hóa thành màn sương mỏng.
Tỉnh giấc trong căn phòng khách sạn xa lạ, tôi nhận ra mình đang trên đường công tác ngược ra Bắc. Tay phải vô thức nắm chặt chiếc smartphone ướt đẫm mồ hôi, nơi tin nhắn cuối cùng từ Thảo vẫn còn lưu trong hộp thư đến: "Đám cưới thằng Đức tuần sau, mày về không?".
Giấc mơ kỳ lạ ấy khiến tôi ngồi bật dậy mở laptop, ngón tay lướt vội trên bản đồ số. Ngôi trường cũ giờ đã được xây mới hoàn toàn, nhưng theo hình ảnh vệ tinh thì hàng phượng vĩ dọc sân bóng vẫn còn nguyên vẹn. Có lẽ những ký ức học trò không bao giờ thực sự biến mất, chúng chỉ chờ khoảnh khắc thích hợp để trỗi dậy qua làn ranh mỏng manh giữa thực và mộng.
Các bài viết liên qua
- Giấc Mơ Trở Lại Trường Xưa Và Những Kỷ Niệm Khó Quên
- Giấc Mộng Tổ Tiên Và Những Điều Bí Ẩn Trong Đêm
- Giấc Mơ Báo Hiệu Giải Mã Thông Điệp Từ Vô Thức
- Giấc Mơ Báo Hiệu Thảm Họa Năm 2025
- Giải Mã Giấc Mơ Trong Ngày Tết Cổ Truyền Việt Nam
- Thần Triệu Mộng Báo Điềm Linh Thiêng Trong Văn Hóa Việt
- Giải Mã Giấc Mơ Thấy Đám Cưới Bí Ẩn Những Điều Bạn Chưa Biết
- Giải Mã Giấc Mơ Qua Góc Nhìn Tâm Lý Học
- Cách Hóa Giải Ác Mộng Hiệu Quả Tại Nhà
- Khám Phá Bí Ẩn Giấc Mơ Siêu Nhiên Trong Đời Sống Hiện Đại